Trong mùa dịch đang diễn ra khôn lường, nhiều khả năng bạn sẽ không ra đường vào cuối tuần này và bạn đang tìm kiếm một thứ gì đó để giải trí cho qua ngày.
Đấy là lý do chúng ta ngồi đây để bàn luận về Love, Death & Robots – loạt phim ngắn đến từ đạo diễn tài ba Tim Miller, người đứng sau sự thành công của Deadpool và người đồng nghiệp cũng nổi tiếng không kém: David Fincher.
Love, Death & Robots bao gồm 18 tập phim với nội dung tách biệt nhau hoàn toàn, thế nên phong cách thiết kế nhân vật, đồ họa, lối kể chuyện vì thế cũng rất đa dạng. Có một vài tập khá nặng đô và không phù hợp để xem ở nơi công cộng nhưng nhìn chung với thời lượng tối thiểu 6 phút và không quá 17 phút mỗi tập, bạn hoàn toàn có thể xem xong cả series này chỉ trong một buổi sáng.
Khả năng cao là một khi đã xem, bạn sẽ say mê không dứt ra nổi luôn.
Hai vị đạo diễn Miller và Fincher sở hữu một điểm chung đó là: dường như cả hai bị đánh giá hơi thấp so với năng lực thật sự của mình, giới “chuyên gia” ở Hollywood tôn trọng họ, nhưng cũng không xếp họ ngang hàng với những tên tuổi lớn thật sự, nguyên nhân có lẽ chủ yếu từ những thất bại phòng vé gần đây mà hai vị đạo diễn này không may gặp phải. Tuy vậy chẳng ai có thể thể phủ nhận vốn sống phong phú, cùng những thủ pháp thu hút sự chú ý của người xem dường như đã trở thành bản năng của cả hai, Miller và Fincher luôn khiến chúng ta bị cuốn vào những kịch bản hài hước, triết lý nhưng cũng không kém phần u tối, máu me, kinh dị mà họ bày ra.
David Fincher & Tim Miller
Và Beyond the Aquila Rift, không nghi ngờ gì là tập phim thể hiện được suất xắc nhất tất cả những điều trên trong Love, Death & Robots . Với chỉ vỏn vẹn chưa đến 2 chục phút, nhưng nó đã dễ dàng trở thành trải nghiệm điện ảnh khó quên nhất trong nửa cuối 2019 – đầu 2020 của người viết, nên tôi sẽ cố gắng không tiết lộ toàn bộ nội dung phim trong bài viết này để giữ lại niềm vui thích cho những ai chưa xem.
Chịu trách nhiệm sản xuất cho tập phim là Unit Image, xưởng phim hoạt hình cao cấp chuyên về kỹ xảo và hiệu ứng hình ảnh. Ban đầu nghe có vẻ lạ nhưng những đoạn cắt cảnh trong những game đình đám như Call of Duty: Infinite Warfare, God of War và Beyond Good and Evil 2… đều được nhào nặn dưới tay họ, chắc đọc đến đây thì bạn đã hiểu mình sắp sửa nhận được gì rồi phải không?
Về nguyên tác, Beyond the Aquila Rift được chuyển thể từ truyện ngắn khoa học viễn tưởng cùng tên của nhà văn Alastair Reynold, ông cũng là người viết ra Zima Blue, cốt truyện cũng được chuyển thể trong series Love, Death & Robots này. Tác giả Alastair Reynold thích viết về công nghệ tương lai và phiêu lưu không gian. Ông dành những năm đầu đời ở Cornwall, chuyển về Wales rồi theo học tại Đại học Newcastle, nơi ông nghiên cứu về vật lý và thiên văn học, sau đó, ông lấy được bằng tiến sĩ chuyên ngành vật lý thiên văn tại Đại học St. Andrew.
Nhà văn Alastair Reynold
Trở lại với tập phim, câu chuyện bắt đầu với việc thuyền trưởng Thom cùng phi hành đoàn trên tàu chở hàng Blue Goose thực hiện bước nhảy không gian thông qua trạm ArkAngel để du hành đến một địa điểm xác định. Có chút rắc rối khi tàu đồng bộ với trạm không gian ArkAngel nhưng vì chủ quan của phi hành đoàn nên bước nhảy vẫn được tiến hành, dẫn đến hậu quả là con tàu đã đi lạc rất xa khỏi kế hoạch ban đầu.
Tàu Blue Goose
Tới đây chúng ta sẽ dành một chút thời gian tìm hiểu về bối cảnh thế giới trong câu truyện, bởi như đã nói ở trên, đây là tập phim chuyển thể từ truyện ngắn và do thời lượng giới hạn, rất nhiều chi tiết đã được lược bỏ so với nguyên tác. Sẽ thú vị hơn nếu bạn hiểu được một số khái niệm cơ bản trước khi ngồi trước màn hình và thưởng thức tuyệt tác này.
Aquila Rift, trạm dịch chuyển ArkAngel và cái gọi là du hành không gian trong phim.
Chúng ta sẽ đến với một tương lai rất rất xa khi loài người đã làm chủ được công nghệ du hành vũ trụ. Aquila Rift (vành đai Aquila) là một khu vực xa xôi nhất đánh dấu phạm vi giới hạn mà công nghệ du hành không gian có thể đưa con người đến được. Tức là đối với thế giới trong phim, vùng bên ngoài Aquila Rift là “vùng chưa biết”
Trạm dịch chuyển ArkAngel
Việc du hành không gian từ trạm này đến trạm kia (mà ArkAngel là một trong số đó) không phải do con người sáng tạo ra, công nghệ này vốn được phát triển bởi một giống loài bí ẩn cổ xưa và họ biết những tuyến đường thông suốt cả vũ trụ với bước nhảy không gian có vận tốc nhanh hơn ánh sáng. Tuy nhiên không rõ vì sao mà giống loài đó lại biến mất, để lại tàn tích là những trạm dịch chuyển. Khi loài người khám phá vũ trụ, họ vô tình phát hiện ra những trạm này đồng thời cũng nghiên cứu và sửa chữa được để sử dụng (nhưng lại không hoàn toàn hiểu rõ bản chất của nó.)
Chính vì vậy, mặc dù có thể du hành không gian một cách dễ dàng nhưng trong quá trình thực hiện những bước nhảy vẫn có sai số. Việc di chuyển qua ArkAngel giống như đi vào những đường hầm xuyên không thời gian (lỗ sâu) chằng chịt khắp vũ trụ. Nếu đi đúng đường, bạn sẽ đến đúng địa điểm trong thời gian ngắn. Ngược lại, nếu đi sai, có thể cách xa địa điểm cần đến nhưng không quá nhiều đến mức hơn 1 năm ánh sáng (9.5 nghìn tỷ km), đây là sai số chấp nhận được trong công nghệ du hành mà con người đang sử dụng “ké”.
Tại thời điểm này trong phim, giới hạn phạm vi mà con người có thể đi lại được từ trạm ArkAngel là 400 năm ánh sáng, với quãng đường này, họ sẽ mất 6 tháng để đi hết từ đầu này đến đầu kia của quãng đường (tức để đi từ trạm ArkAngel đến điểm giới hạn là Aquila Rift sẽ mất 6 tháng).
Đối với trường hợp của Blue Goose, có thể vì sơ suất lúc đồng bộ cùng trạm ban đầu, hoặc vì một nguyên nhân nào đó không rõ hay chỉ đơn giản là do xác suất mà Blue Goose đã đi lạc xa hơn mức dự kiến và từ đây, mọi chuyện bắt đầu.
Những biện pháp nghệ thuật
Ngoài việc được chuyển thể xuất sắc từ tuyệt phẩm của Alastair Reynolds thì tập phim này còn ứng dụng cả công nghệ bắt hình 4 chiều Dimensional Imaging (DI4D™) tân tiến nhất hiện nay với Dynamicxyz (nhận diện khuôn mặt đa điểm) để tái tạo lại cảm xúc của diễn viên tham gia vào quá trình motion capture. Nhưng nếu chỉ dựa vào công nghệ và kỹ xảo thì cũng không thể khiến câu hỏi về sự quan trọng của thực tại lại ám ảnh người xem được.
Điểm mấu chốt là sự yên bình và con đường trở về của các thành viên Blue Goose luôn được nhắc đến như một điều chắc chắn, đặc biệt khi Greta, một người bạn cũ của Thom xuất hiện, biến không khi của phim trở nên nóng bỏng và mang tính giải trí hơn bao giờ hết, nhân vật này gần như sẽ khiến người xem quên mất việc đây là sản phẩm của Fincher và Miller cũng như việc họ không có sở thích làm hài lòng người khác, trái lại chuyên đánh lừa bộ não của khán giả rồi tống nó sang một hiện thực trái ngược. Những ngọt ngào ban đầu chỉ là chút pho-mát nhỏ trong cái bẫy đã được dựng sẵn mà thôi.
Với lối dẫn dắt độc đáo, chân tướng của sự việc sẽ dần được hé lộ, riêng đối với những người để ý tiểu tiết, họ sẽ nhận ra ngay từ những phút đầu, đáng tiếc trong số chúng ta lại rất ít người có được khả năng đặt câu hỏi cho những thứ diễn ra xung quanh mình.
Đến lúc sự thật được vén màn ở cuối phim, mặc dù không dễ chịu chút nào, nhưng tùy vào mỗi cá nhân sẽ có đánh giá riêng. Chỉ có câu hỏi được làm nổi bật thông qua chút cảm giác hụt hẫng vẫn sẽ còn đó: Thực tại là gì? Liệu nó có quan trọng bằng cách chúng ta nhìn nhận về thế giới hay không?
Giống như loạt phim Ma trận đình đám trước đây, Beyond the Aquila Rift muốn bạn suy nghĩ về vị trí của chính bạn trong cuộc đời và những thứ bạn tin. Nó thúc giục bạn phải có một sự phân định rõ ràng giữa những gì là thật và những gì không phải, nhất là trong thời buổi bây giờ, những tin tức giả vẫn đang hàng ngày được tung lên mạng nhằm biến chúng ta thành những con rối phục vụ cho những mưu đồ bất chính.
Tập phim tuy ngắn, nhưng có thể giúp bạn tạm rời bỏ chiếc máy tính và bắt đầu hành trình tìm kiếm bản ngã cũng như điều bạn thật sự muốn trong thời gian còn lại của mình.
Đăng bình luận về bài viết này